Thứ Tư, 29 tháng 8, 2018

1.2.3. Một Hai Ba


1.2.3. Một Hai Ba
         Thơ:Văn Vũ

Một lá tàn, hai lá rụng, ba lá sang ngang
Lòng nặng mang nỗi niềm non nước

Một bước nặng, hai bước nhẹ, ba bước quen
Niềm vui khôn xiết nơi vĩnh hằng

Một hơi buồn, hơi sảng khoái, hơi vui luôn
Ta nào buồn vui khôn xiết giữa mưa tuôn

Thứ Ba, 28 tháng 8, 2018

Tôi Và Anh


Tôi Và Anh
Thơ: Văn Vũ
Tôi và anh, một già một trẻ thân nhau, có chi đâu, cũng chỉ là tình bạn từng trải qua biết bao hoạn nạn, những vui buồn kỉ niệm cứ hằn sâu
Tôi và anh có nhiều ít chi đâu, hai thế hệ nhưng chung dòng suy nghĩ, chẳng có gì tay trắng vẫn trắng tay
Tôi và anh cũng từ đó đến nay, đã qua biết bao mùa thay lá, từ xa lạ cũng đã hóa tri âm, chẳng cung cầm nhưng thật đầy thi vị
Tôi và anh cũng giống nhau giản dị, chẳng có gì ngoài lễ nghĩa tâm giao, có lẽ nào đó chẳng qua tình bạn.  



Thứ Hai, 27 tháng 8, 2018

Lỡ Làn


Lỡ Làn
Thơ: Văn Vũ
Nắng chiều in bóng trên đồi
Xóm quê yên ả xa rồi ai ơi
Nhớ ai nỗi nhớ chơi vơi
Song thưa vắng vẻ lá rơi bên thềm

Dòng sông nước chảy nhẹ êm
Thuyền xa bến đợi ngày em trở về
Giọt sầu nào cứ lê thê
Đắng cay trăm mối ê chề dở dang

Tình duyên ai đã lỡ làn
Tháng năm nào cứ phũ phàng nghĩa nhân
Dưới trăng ai đã bao lần
Khóc cho nhân thế chẳng cần lợi danh

Thôi thì như thế cũng đành
Thu qua  đông lại tàn canh…

Bến Xưa


Bến Xưa
Thơ: Văn Vũ

Nước chảy đi rồi sông chẳng đổi thay
Quán xưa bến cũ vẫn còn đây
Mà người năm cũ rày đâu vắng
Lặng lẽ bên sông mấy con đò

Có ai còn nhớ bến sông xưa
Những ngày Huế lạnh trời đổ mưa
Bến xưa lạnh lẽo buồn trên lối
Nay trở lại đây đã khác rồi

Mưa em


Mưa Em
Thơ: Văn Vũ

Anh viết tặng em những dòng thơ nhỏ
Giữa núi rừng sương gió heo mây
Mưa dăng đầy trên những rặng cây  
Giữa mùa rét run người biên giới

Nơi có lẽ em chưa đặt tới
Giá lạnh đầy nỗi nhớ chơi vơi
Nơi xa lắm xa em xa phố
Cố dằn lòng mà nỗi nhớ trào dâng

Thơ Tình Tặng Em


Thơ Tình Tặng Em
         Thơ: Văn Vũ
Thơ tình anh tặng em
Là đêm dài thao thức
Khi nỗi nhớ hết mực
Không thốt lên thành lời
Từng giọt từng giọt rơi
Ướt dầm trang giấy trắng
Giữa đêm khuya thanh vắng
Khi phố xá lên đèn
Anh nhớ về nơi ấy
Có một người nào đấy
Trông thật là thơ ngây
Tháng năm qua thật dài
Biết em có còn nhớ
Những kỷ niệm ngày thơ
Biết em có còn chờ
Người con trai ngày ấy

Phố Nhỏ



Phố Nhỏ
Thơ: Văn Vũ
Ngày em đến phố xanh êm ả
Nắng trải dài những lối em qua
Và như thế có em và phố
Bao vui buồn phố đã nở hoa

Đã có biết bao mùa như thế
Anh thấy mình nhớ phố say mê
Để biết rằng anh vẫn còn yêu phố
Bao tháng ngày em lại quay về

Kể từ lúc em xa phố khác
Chẳng thấy dáng em về chiều tan
Hang điệp cứ ngẩn ngơ sầu úa
Lùa gió lạnh ai bước dịu dàng

Chẳng biết em có còn nhớ phố
Góc quán quen nỗi nhớ cồn cào
Độ đông về heo mây giá rét
Đặt nụ hôn e thẹn hôm nào

Bảo rằng quên nhưng vẫn còn sẽ nhớ
Nói là đợi nhưng ai có chờ
Lỡ vội vàng bước ngang qua phố
Độ chiều nay ai thấy hững hờ


Ái Nghĩa


    Ái Nghĩa
   Thơ: Văn Vũ
Chiều tàn trên phố không tên
Hoàng hôn dần xuống vội quên lối mòn
Bên này là Nghĩa Trung thôn
Quanh năm lam lũ bà con nhọc nhằn

Trời cho hay chớ được chăng
Dãi dầu mưa nắng tay quen ruộng đồng
Mấy mùa chỉ ở cái công
Bù qua sớt lại vài đồng còn dư

Phố chiều qua lại Ngã Tư
Cũng đông đúc lắm bây chừ khác xưa
Ái Nghĩa vào lúc mùa mưa
Mưa tuôn xối xả ai chưa kịp về

Ngã Ba giờ chẳng phải quê
Đã thành phố nhỏ nhiều nghề lắm thay
Mưa chiều tháng Tám bay bay
Phớt qua phố nhỏ làm say lòng người

Nhớ cô em nhớ nụ cười
Như cơn nắng ấm tháng mười lạnh căm
Ai nhìn về phía xa xăm
Tháng năm vội vã đêm nằm vẫn mơ

Triết Học Phương Đông


Triết Học Phương Đông
Khi Trời – Đất còn hỗn độn, khi vũ trụ còn hoang sơ, khi Âm - Dương Ngũ Hành tương sinh tương khắc mà hình thành nên vũ trụ. Cho nên nhân sinh hay vạn vật đều có âm - dương, có tốt – xấu, có thiện - ác, có đúng - sai, có hay – dzở, có chính - tà. Phàm trong vũ trụ này không có gì là hoàn toàn tốt – xấu, không có gì hoàn toàn là đúng - sai, là thiện - ác, là hoàn toàn chính - tà. Phàm dùng đúng nó sẽ là đúng, dùng sai nó sẽ là sai, dùng vào việc thiện nó sẽ là thiện, vào việc ác nó sẽ là ác, dùng vào việc chính nó sẽ là chính, vào tà nó sẽ là tà … Phàm chính mà quy tà, thì chính cũng là tà, tà mà quy chính, tà cũng là chính.." con người ta có tốt - xấu, có đúng – sai, có thiện – ác, có chính – tà … nhưng cái xấu chưa hẳn đã là xấu, cái tốt chưa hẳn đã là tốt. Cái thiện chưa chắc nó là thiện, cái ác nó chưa chắc nó đã là ác…". Ví như ' giết nguời để yên nguời đó há phải là việc nên làm hay sao. Như trong Binh Thư Yếu Lược đã nói "Trong Kỳ Có Chính, Trong Chính Có Kỳ " vậy. Văn Vũ, Xuân 2018.

Tình Lỡ

Tình Lỡ
Thơ : Văn Vũ
Nắng hồng nhộm trắng lưng trời
Mưa hè hối hả rửa trôi muộn phiền
Ngoài sân ríu rít chim quyên
Ai qua ngõ ấy tình duyên thuở nào

Tháng năm nào có là bao
Tình duyên ngắn ngủi nhưng sao nồng nàn
Thôi thì cũng đã lỡ làn
Buồn vui nào cứ sẽ mang suốt đời

Người nay đã bỏ cuộc chơi
Nhưng ai vẫn nhớ đến lời hẹn xưa
Nhớ mùa đông, nhớ cơn mưa
Chòi quê hai đứa nấp mưa cuối chiều


Tuổi hồn nhiên bước vào yêu
Có ai biết được bao điều trái ngang
Khi một người bước sang ngang
Cũng là khi ấy đôi đàng... cách chia

Nước Non

Nước Non
                        Văn Vũ 
Nước non thoát cảnh binh đao. 
Một mình dạo bước lệ nào chứa chan. 
Sơn hà gấm vóc gian san. 
Anh em chung sức chẳng màng hiểm nguy. 

Ai người dứt áo ra đi. 
Ai người ngóng đợi chỉ vì nước non. 
Bởi vì nước mất đâu còn. 
Nhà tan con khóc lầm than tháng ngày.

Bao em bé nhỏ thơ ngây. 
Cha đâu hả mẹ, đi xây cơ đồ. 
Biển rộng rồi với non cao. 
Ai rước bọn giặc vào nhà hại dân. 

Đau thuơng tan tóc bao lần. 
Gương xưa còn đó thấm ngần sử xanh. 
Noi gương theo lớp cha anh. 
Giành lại tự chủ cho đành lòng thôi. 

Nhớ ngày cạn chén ly bôi. 
Hẹn ngày chiến thắng bạn, tôi, xum vầy. 
Lời thề năm ấy còn đây. 
Tấm thân vàng đá cậy trông mệnh trời. 

Gió sương dầu dãi mưa rơi. 
Nước Nam tự chủ như lời người xưa. 

Tản Mạn Về Ái Nghĩa

Tản Mạn Về Ái Nghĩa

Hoàng hôn xuống dần trên cái thị trấn bé nhỏ lắm xô bồ và thị phi, trên con Đường Cái tấp nập những dòng người qua lại, tôi bất chợt nhìn thấy một em bé lem lút, rách rưới, chú ơi mua dùm con tờ vé số, một bé gái dắt người cha mù, tay cầm cái mũ vải, lạy ông đi qua lạy bà đi lại cho cha con tôi xin ít tiền ăn cơm tối, ở đằng kia trên vỉa hè là một chú xe ôm buông lời đón khách, ông đi đâu lên xe tôi chở, một Sư thầy ôm cái bình bát, đi một đoạn thì dừng lại niệm Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật, một bà lão gánh hàng rong chắc cũng ế khách, giữa phố thị đông người tấp nập, hối hả những dòng người qua lại chẳng có mấy ai để tâm đến những hoàn cảnh như vậy, tiếng nhạc trong quán cafe cứ ngân vang " Sống trong đời sống cần có một tấm lòng, để làm gì?...". Chủ bút: Văn Vũ

Sầu Nhân Thế

Hỏi nhân thế ai buồn cho non nước
Sóng tràng giang lớp trước rồi lớp sau
Bảo ban nhau đau đớn biết làm sao
Nhục nhã đó có đâu người không hiểu

Đầu Phố

Đầu Phố     Còn chăng tôi đứng chờ em Trăng lên phố nhỏ buông rèm hoàng hôn Phố đêm quán vắng có còn Ai qua phố nhỏ lối mòn đêm t...