Phong Trần
Gió khuya lay lắt bên thềm
Màn đêm buông xuống sương đêm
sáng ngời
Từng giọt sương sớm nhẹ rơi
Cánh hoa theo gió xa rời thế
nhân
Cuộc đời cứ mãi phong trần
Đi qua năm tháng bao lần xót
xa
Ai tìm về với phôi pha
Ngẫm xem nhân thế ai là chính
nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét